(JFC) – Một trận đấu nếu nói
là thư hùng thì hơi phô, chỉ là một trận đấu mở màn vòng loại Champions
League mà Juve có vinh dự được chạm trán nhà đương kim vô địch Châu Âu.
Ngay tại thánh địa Stamford Bridge Juve đã biết cách không để mình gục
ngã, không vỡ trận khi bị dẫn bàn sớm, đó là một tín hiệu tích cực. Việc
đá ồ ạt rồi tạo nhiều lỗ hỏng dường như chẳng phải là điều mà các
Juventini muốn xem, như cái cách nhẹ nhàng, thư thái không vội vã nhưng
hiệu quả ấy mới là điều thần kỳ.
Trận hoà không nói lên nhiều điều nhưng
cái cách Juve cầm hoà làm người ta phải suy nghĩ. Juve không đá rắn,
không quá lì lợm, không tự dâng cao đội hình và cũng chẳng tăng tốc. Bàn
thắng thứ hai của Fabio Quagliarella cho thấy sự thong thả y như cái
cách Juve thể hiện suốt cả trận đấu.
Pirlo mờ nhạt thấy rõ, nhưng mình chẳng
đòi hỏi nhiều, mình không cần anh ấy ghi bàn hay kiến tạo, mà trận sau
Pirlo đừng chuyền hỏng nhiều như thế nữa thì tốt rồi, dù sao anh cũng là
lão tướng đâu thể đòi hỏi quá nhiều ở anh mãi được. Nhìn Claudio
Marchisio và Arturo Vidal xem, đó là sức trẻ, là nhiệt huyết và tinh
thần, là tương lai của Juventus. Thích hình ảnh Torres bị bao vây xung
quanh 4 cầu thủ áo trắng đen cuối cùng té ngã kiếm phạt, xem ra Juve ít
nhiều đã biết tìm lại cảm giác kèm người và bảo vệ cầu môn của Buffon.
Sự ổn định và tinh thần thép của Marchisio thật đáng tán dương, anh đã
không làm các Juventini thất vọng khi đặt niềm tin vào anh. Vidal cũng
rất bình tĩnh và quyết đoán nhưng mình có cảm giác anh vẫn chưa đạt đến
chỉ số tối đa trận hôm qua. Leonardo Bonucci và Kwadwo Asamoah hơi lóng
ngóng nhưng cũng chưa phải là quá tệ, bàn thằng đầu tiên trúng chân
Bonucci như là một hệ quả đương nhiên từ phản xạ của 1 cầu thủ, hy vọng
hai người nhìn cách chinh chiến của Barzagli và Chiellini mà rèn kinh
nghiệm đấu trường Châu Âu cho mình. Lichtsteiner vẫn thế, không phải
trận nào cũng bùng nổ nhưng cứ tròn vai thì không có gì phải bàn. Nói
đến tiền đạo thì lại nản với Giovinco-Vucinic, Giovinco thì dường như
không thể thở được khi tiếp cận vòng cấm còn anh Vucinic thì cứ long
nhong chạy lùi sâu về tranh chấp (việc đó vốn có tiền vệ lo) rồi khi đội
nhà phát động tấn công thì lại lơ mơ, 2 tiền đạo chẳng hỗ trợ gì được
cho nhau. Nếu không phải quả của Vidal khai thông thế bế tắc cho Juve
thì không biết trông chờ gì vào 2 anh tiền đạo. Quagliarella chưa phải
là sự khác biệt nhưng anh là điểm sáng nhất định, nếu kẻ chuyên quấy rối
Mata phía Chelsea vào sân và ngay sau đó đe doạ Gigi thì Quagliarella
làm nhiều hơn thế, một pha xõ kim và một cú xoay người đưa quả bóng xoáy
đập xà ngang của anh (nếu thành bàn thì chẳng thể chê vào đâu được),
xem mà thấy tiếc hùi hụi.
Rõ ràng trong một trận đấu, đối thủ ra
đòn trước và ghi điểm nhưng nếu ta cứ giữ vững bản lĩnh và tinh thần thì
chắc chắn họ sẽ phải chùng chân sợ hãi. Cái cách Juve bình tĩnh duy trì
thế trận và lấy lại 2 điểm khá giống với phần cuối của đoạn phim Karate
Kid, một võ sĩ có thể nhận đòn đau nhưng nếu họ xốc lại tinh thần chiến
đấu thì bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra. Chelsea hôm qua ít nhiều mất
bình tĩnh khi Juve liên tiếp phát động phản công, họ chỉ biết bám lấy
Pirlo mà quên mất Marchisio nguy hiểm đến mức nào và Vidal thì có thể
bùng nổ ra sao. Họ không kịp trở mình, 50% Chelsea tự đánh rơi 1 điểm vì
bản chất Ý không thuần chủng. 50% còn lại là do bản lĩnh Juve tự ghi 1
điểm cho mình. 1 điểm còn lại chấm cho trận hoà là hoàn toàn hợp lý rồi.
Không thể nào không cám ơn Buffon cũng
khá bình tĩnh trong những pha đối mặt, la hét inh ỏi nhắc nhở hàng rào
trước mặt. Hai bàn thua ấy một là không thể trở tay kịp còn bàn thứ hai
thì đúng là tuyệt tác của chú Oscar.
Hài lòng hay không? Có chứ, dưới trướng
Conte Juve tiếp tục bất bại. Hôm qua khi Quagliarella ghi bàn xong quay
chậm lại mình thấy Conte hình như có nhờ người gọi điện và ngay sau đó
Carerra ôm chầm lấy Quagliarella (có thể Conte nhờ Carerra làm hộ việc
mà anh thường làm với các cầu thủ khi họ ghi bàn). Nhìn mà thương đứt
ruột. Trong suy nghĩ của Conte, một chiến binh thì không có quyền gục
ngã! Cảm ơn sự hiện diện của anh, cảm ơn Massimo Carrera, cảm ơn các cầu
thủ thân yêu đã thi đấu quả cảm. Và cảm ơn tất cả những ai không phải
Juventini đã cổ vụ cho đội bóng của chúng tôi. Riêng cá nhân mình, mình
hài lòng về lối chơi của Juve, tuy chưa thật sự chơi hết khả năng và
chưa sắc bén nhưng về mặt tinh thần như thế là tuyệt vời, làm mình nhớ
đến trận hoà 3-3 với Naples mùa trước. Chelsea ư? Champions League ư?
Hay bất cứ ai đi nữa thì Juve vẫn luôn tôn trọng đối thủ và chiến đấu
hết mình vì dòng máu chiến binh… Mà một Chiến binh Bianconeri thực thụ
thì không có quyền gục ngã. Hẹn gặp lại Châu Âu!
Forza Juventus, thân chào và quyết thắng!
péAn_Juve
JFC – Juventus Fan Club in Vietnam
0 nhận xét:
■ Dù vô tình hay hữu ý đến với blog này , cũng mong bạn để lại một nhận xét tại bài viết đang xem như một món quà dành cho Mình.
■ Bạn không cần bất kì tài khoản nào để nhận xét ,mà có thể chọn "ẩn danh" hoặc Tên.
■ Rất mong bạn đề tên cho nhận xét của chính mình - Bằng cách chọn vào Tên/URL và điền tên bạn vào (Phần URL có thể bỏ trống ).
■ Cũng rất mong các bạn nếu có nhận xét gì thì mong các bạn đừng có xúc phạm đến mình hay xúc phạm đến người có trong nội dung bài viết