Tên: Tạp Lô Bỉ - 卡卢比 Môn phái: Minh Giáo - 明教 Vị trí: Dạ Đế, Hộ giáo Thích Ca Mâu Ni - Dạ Đế Tạp Lô Bỉ, là một tộc nhân Bạt Hã...

[Kiếm Võng 3] Tạp Lô Bỉ – Minh Giáo

Tạp Lô Bỉ
Tên: Tạp Lô Bỉ - 卡卢比
Môn phái: Minh Giáo - 明教
Vị trí: Dạ Đế, Hộ giáo Thích Ca Mâu Ni
-
Dạ Đế Tạp Lô Bỉ, là một tộc nhân Bạt Hãn đến từ đại mạc Ca Đóa Lan.
Trong thổ ngữ Ca Đóa Lan có nghĩa là “Ác ma nóng rực”, là nơi có nhiệt độ giữa ngày và đêm chênh lệch rất lớn, ban ngày nham thạch phía trên có thể nướng chín thịt tươi, thế nhưng ban đêm nước lại đóng băng, chỉ chốc lát có thể đông cứng người.
Nhưng Ca Đóa Lan cũng không chỉ có mặt cuồng bạo này, bên dưới bề mặt sa mạc, lại ẩn chứa vô số điều thần kỳ, trong lòng đất sa mạc Ca Đóa Lan, thiên nhiên hình thành vô số hầm đất, hầm đất lớn nhỏ gì đều có, phức tạp thông nhau, ở trong đó cũng có một chút ánh mặt trời mỏng manh rơi rớt xuống. Bạt Hãn tộc và Tháp Khắc tộc trong đây tranh đấu hơn bốn trăm năm, đại bộ phận đều sinh hoạt dưới nơi tối tăm này.
Từ khắc Tạp Lô Bỉ mở mắt ra, nhìn xung quanh là hầm đất rộng lớn, bên trong địa quật có đủ mọi loại khuẩn có khả năng làm thực vật phong phú của Bạt Hãn tộc sinh trưởng, thế nhưng thiên ý trêu người, trong lòng đất diện tích lớn như thế, lại chỉ có một chỗ có nước uống tương đối đầy đủ, bộ tộc chiếm cứ nguồn nước, tự mình không e dè mà mở rộng nhân lực bộ tộc, không phải lo lắng đến họa thiếu nước, mà những bộ tộc khác tìm kiếm khắp nơi chỉ có thể ngẫu nhiên tìm được một vũng nước, ngay cả nhân số hiện hữu cũng không thể cung ứng đủ, thường xuyên có tộc nhân chết đi. Hai tộc vì tranh đoạt bảo địa trong lòng đất này, đánh nhau qua nhiều thế hệ, không biết như vậy cũng chính là giết chết đi một phần tộc nhân. Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, sau khi bộ tộc chiếm giữ nguồn nước lớn mạnh, nghĩ cần phải tiêu diệt những bộ tộc khác, nhưng mỗi lần sau khi tranh đấu, giao thông phức tạp lại cắt đứt phương hướng truy kích. Bộ tộc thất bại cũng sẽ không để cho kẻ thắng có cơ hội phát triển, cứ cách một đoạn thời gian, nhất định sẽ có dũng sĩ liều chết đến đây đột kích, cố giết chết trẻ con dị tộc.
Nam giới Bạt Hãn tộc từ khi ra đời, đã phải tiếp thu vận mệnh huấn luyện nghiêm khắc, lúc Tạp Lô Bỉ sinh ra, nguồn nước đang bị Tháp Khắc tộc chiếm giữ, cho nên đa số bé gái Bạt Hãn tộc vừa được sinh ra đã bị giết chết, bé trai chỉ có thể được bảo vệ trong nơi thí luyện để phát triển thiên phú xuất sắc nhất.
Tạp Lô Bỉ là một trong những thế hệ nam tử vĩ đại nhất, hắn đối với kỹ nghệ mà Xá ái ( người phụ trách truyền thụ kỹ nghệ công kích trong tộc) truyền dạy lĩnh hội cực nhanh cực sâu, khiến tất cả tộc nhân phải khiếp sợ. Năm hắn mười bảy tuổi, Tạp Lô Bỉ nhờ vào sự nhạy bén và năng lực của mình, từng bước trở thành thủ lĩnh của Dạ đội trong tộc, bước chân của hắn trong bóng đêm phiêu dật như gió, mềm nhẹ không tiếng động, đoản đao của hắn nhanh đến nỗi ngay cả Xá ái cũng nhìn không rõ, kỹ nghệ ám sát của hắn đã vượt qua những người mạnh nhất trong các triều đại, mọi người đều xưng hắn là “Thác phàm”, cổ ngữ có nghĩa là “Yêu linh trong đêm tối”.
Ngày ngày luân chuyển đến lần thứ bảy mươi mốt, Tạp Lô Bỉ dẫn đội phát động tập kích bất ngờ, đánh chết Tam đại đầu lĩnh của Tháp Khắc tộc, Bạt Hãn tộc nắm được cơ hội trọng yếu, một phát đoạt lại nguồn nước.
Tạp Lô Bỉ lúc này được rất nhiều tộc nhân cho rằng sẽ là người được chọn làm Đại tộc trưởng tiếp theo, điều này khiến cho Đại tộc trưởng tại vị nghi kỵ.
971645_583189968380763_1510762644_n
Người Bạt Hãn tộc, cũng có thần nhân tín ngưỡng của riêng mình, bọn họ qua nhiều thế hệ cư trú ở sâu bên dưới lòng đất u ám, chỉ có những tia sáng kỳ dị trên nóc hang động chỉ dẫn phương hướng cho họ, giúp bọn họ cảm nhận được ánh sáng. Họ không thể giải thích vì sao bên dưới nền đất sâu thẳm như thế vẫn có thể nhìn thấy ánh sáng như vậy, tổ tiên của Bạt Hãn tin rằng, đó là do một vị thần nhân ban ánh sáng cho họ, người từ bầu trời đem ánh sáng xuống dưới lòng đất, soi sáng lối đi cho tộc nhân, bọn họ tôn kính gọi vị thần nhân này là Quang thần.
Đại Đường Khai Nguyên năm thứ hai mươi hai (CN năm 734), Tạp Lô Bỉ bị vu oan sau lưng tội chửi rủa đại thần, bị Dạ đội trong tộc truy sát, Tạp Lô Bỉ hăng hái phản kích, dựa vào kinh nghiemj nhiều năm cùng thân thủ vô cùng cao minh của hắn, trằn trọc trốn ra đại địa quật, đi lên trên mặt đất.
Ngay khi Tạp Lô Bỉ ngóc đầu ra khỏi miệng hang hắn tự đào ra, hắn liền hiểu rõ vì sao Ca Đóa Lan bị gọi là “Ác ma nóng rực”.
Chỉ trong nháy mắt khi tiếp xúc với bầu trời trên sa mạc Ca Đóa Lan, hai mắt Tạp Lô Bỉ từ khi ra đời vốn ở trong bóng đêm nay phải đón nhận ánh nắng đương lúc chính ngọ bắn thẳng xuống, tròng mắt hắn đau đớn như bị kim đâm, trong phút chốc mất đi ánh sáng. Đại sa mạc rộng lớn dưới ánh mặt trời trước mặt khiến hắn vô cùng chấn động, nhưng hắn còn sợ hãi cuộc truy sát sắp đuổi tới gót hơn, bên ngoài mặc dù kinh khủng, nhưng hắn càng rõ ràng hơn hình phạt tàn khốc của Phán thần giả trong tộc, dù thế nào, hắn tuyệt đối không dám trở lại nơi đó nữa.
Đương lúc Tạp Lô Bỉ hiểu được sự khủng khiếp đích thực của đại mạc Ca Đóa Lan, thì hắn vốn mất đi hai mắt đã vô phương trở về miệng hang lúc hắn đi ra nữa.
Đại mạc ban đêm cực khô hanh, làm cho hơi nước trong cơ thể hắn nhanh chóng bốc hơi, ban đêm băng lãnh so với trong lòng đất còn đáng sợ hơn, Tạp Lô Bỉ dùng thể phách (thân thể và khí phách) cùng ý chí cường kiện của hắn chống đỡ năm ngày đêm, đến tận ngày thứ sáu khi nghênh đón mặt trời mọc, hắn bắt đầu điên cuồng nguyền rủa đại thần đã khiến hắn rơi vào khốn cảnh, sáu ngày này, hắn chưa từng nhìn thấy một sinh vật nào có thể trao đổi, nơi này nhất định là nơi săn bắn của ác ma, hắn không thể chui đầu vào dự tính của ác ma, đại mạc Ca Đóa Lan sao có thể là nơi để hắn hôn mê được. Hắn nhớ tới các huynh đệ trong Dạ đội bị chính tay hắn cắt đứt yết hầu, đâm xuyên tim, ánh mắt phẫn nộ của bọn họ trước khi chết, nhất định đến tận khi sắp chết đều kiên định cho rằng hắn chính là kẻ dơ bẩn đã phản bội thần linh, thật hy vọng có thể trở lại dưới lòng đất u ám, chính miệng nói cho họ biết hết thảy!
Tâm tình Tạp Lô Bỉ dần dần lâm vào rối loạn, hắn hô to, điên cuồng la hét, cuối cùng từ từ vô lực, hắn cảm thấy bản thân sẽ yên giấc ngàn thu trong màn đêm này…
Đúng lúc này, hắn nghe thấy một giọng nói tuyệt diệu nhất trong cuộc đời.
Nếu như hai người có thể gặp nhau trong tình cảnh này dưới một bầu trời quang đãng hơn, thì không biết mọi chuyện sẽ diễn ra thế nào?
Đó là một loại ngôn ngữ rất khác biệt với ngôn ngữ trong tộc, hắn nghe thanh âm êm tai cái kia nói xong, lại hoàn toàn không thể hiểu được, nhưng một túi nước trong cũng đủ để hắn cảm nhận được thiện ý của nữ tử này. Giọng nói của nữ tử này so với nữ tử trong tộc rất khác nhau, giọng nói của nàng thanh thúy dễ nghe, không phải giọng nói do nhiều năm thiếu nước làm dịu mà tạo thành tiếng khàn khàn. Đây là người đầu tiên Tạp Lô Bỉ gặp được sau khi bước chân đến nơi này, hắn từng ngụm từng ngụm nuốt nước bọt, trong lòng nghĩ không biết nữ tử có bộ dáng thế nào, thế nhưng lại chưa từng nghĩ đến từ đó về sau trong vòng hai năm, hai người sẽ cùng sống bên nhau.
Vu Duệ cùng Tạp Lô Bỉ gặp nhau, nàng mặc dù bởi vì đa mưu mà được người trong giang hồ gọi là một trong thiên hạ Tam trí, nhưng Vu Duệ lại yêu thích rất nhiều thứ, trong đó có một việc chính là tra xét địa mạo khác thường trong thiên hạ. Khai Nguyên năm thứ hai mươi ba, Vu Duệ đang tra xét những cố sự thần bí ẩn giấu trong đại mạc Ca Đóa Lan, nàng hành sự ổn thỏa, đi vào đại mạc, đương nhiên là có đoàn lạc đà với đầy đủ đồ ăn nước uống, chỉ là, đã gần nửa tháng, nhưng vẫn không phát hiện được gì, ngày hôm đó nàng nghe thấy có người lớn tiếng gào thét, trong lòng kỳ thật mừng rỡ, Tạp Lô Bỉ tóc màu xám, da trắng bệch, so với người của những quốc gia khác mà Vu Duệ biết khác nhau, Vu Duệ tâm tư nhạy bén, lập tức phỏng đoán trên người Tạp Lô Bỉ sẽ có điều thú vị.
Vu Duệ mang Tạp Lô Bỉ ra khỏi đại mạc, tìm một nơi thanh tĩnh, ổn định lại.
Vu Duệ hết lòng chỉ bảo, trong vòng nửa năm, Tạp Lô Bỉ đã có thể miễn cưỡng nói chuyện phiếm, Vu Duệ ngực giấu khâu hác(*), lưỡi xán hoa sen(**), kể về thiên hạ sự vật đến sống động lộng lẫy, đừng nói là Tạp Lô Bỉ có xuất thân như vậy, cho dù người bình thường, cũng sẽ bị hấp dẫn sâu nặng.
(* Ngực giấu khâu hác [胸藏丘壑] nghĩa là trong lòng giác ngộ đến một cảnh giới cao, thương chỉ nghệ thuật, văn thơ)
(** Lưỡi xán hoa sen [舌灿莲花] ý chỉ những người khéo ăn nói)
Tạp Lô Bỉ nhiều năm tôi luyện, lại từng đảm nhiệm chức thủ lĩnh trong tộc, khí độ phong phạm, cũng tự do uy nghiêm, mà Tạp Lô Bỉ vóc người cao lớn, tóc xám mắt đỏ, da dẻ trắng nõn, mặt mày nhẵn nhụi, trong mắt Vu Duệ xem ra rất mê người.
Hai mắt Tạp Lô Bỉ vì ánh nắng gây thương tích, nhưng không phải là bệnh bất trị, Vu Duệ lấy Huyền diệp đan ba đời của Thuần Dương đắp lên mắt, lặp đi lặp lại nửa năm, rốt cục chữa khỏi tật mắt. Từ đó trở về sau hai năm, hai người cùng sống trong Vô U cốc, Vu Duệ chính là người đầu tiên Tạp Lô Bỉ gặp gỡ trên mặt đất, hắn cực kỳ không muốn xa rời Vu Duệ. Tạp Lô Bỉ suy xét thời cơ, cuối cùng tuân theo nghi lễ kết hôn của Trung Nguyên nam nữ mà cầu hôn Vu Duệ, không ngờ ngày hôm sau Vu Duệ lại để thư bỏ trốn. Thì ra Vu Duệ đã sớm cùng với sư huynh Tạ Vân Lưu phương tâm thầm hứa hẹn, cho nên mặc dù có cảm tình sâu sắc với Tạp Lô Bỉ, chung quy bởi vì bản thân lòng dạ bất an, nên đành bỏ hắn mà đi.
Tạp Lô Bỉ từ đó về sau từng vài lần đến Thuần Dương tìm kiếm Vu Duệ, Vu Duệ đều tránh mặt không gặp. Tạp Lô Bỉ đau lòng, lưu lạc giang hồ, về sau gia nhập Minh Giáo, chuyên phụ trách ám sát, đêm tối chính là chiến trường Tạp Lô Bỉ quen thuộc nhất, khi hắn tấn công trong bóng tối, cho dù là người có võ công cao hơn hắn một bậc cũng khó mà chống cự. Vài năm trôi qua, giang hồ lưu truyền Minh Giáo xuất hiện một siêu cấp sát thủ vô ảnh vô hình, nhân xưng “Dạ Đế”.
Sau biến cố ở Quang Minh tự, Tạp Lô Bỉ thăng chức Hộ giáo Thích Ca Mâu Ni, hắn rời khỏi lòng đất đã hơn mười năm, nhưng thân trong ánh sáng tươi đẹp, có đôi khi vẫn cảm thấy nhung nhớ cảm giác mát mẻ trong bóng đêm ở cố hương. Song điều làm hắn quan tâm lo lắng nhất vẫn như cũ là nữ tử Thuần Dương kia.
-
-
Chuyển ngữ: Mộc
Tranh: Y Xuy Ngũ Nguyệt
Nguồn: baidu.com

Sưu Tầm...

0 nhận xét:

■ Dù vô tình hay hữu ý đến với blog này , cũng mong bạn để lại một nhận xét tại bài viết đang xem như một món quà dành cho Mình.

■ Bạn không cần bất kì tài khoản nào để nhận xét ,mà có thể chọn "ẩn danh" hoặc Tên.

■ Rất mong bạn đề tên cho nhận xét của chính mình - Bằng cách chọn vào Tên/URL và điền tên bạn vào (Phần URL có thể bỏ trống ).

■ Cũng rất mong các bạn nếu có nhận xét gì thì mong các bạn đừng có xúc phạm đến mình hay xúc phạm đến người có trong nội dung bài viết